Bài 26: Mối liên quan giữa nồng độ dấu ấn sinh học và đặc điểm mô học, giai đoạn bệnhtrong ung thư dạ dày tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thái Bình
DOI:
https://doi.org/10.62685/tbjmp.2025.17.26Từ khóa:
Ung thư dạ dày, CEA, CA 19-9, CA 72-4, dấu ấn sinh học, tiên lượng, tái phát.Tóm tắt
Mục tiêu: Đánh giá mối liên quan giữa nồng độ dấu ấn sinh học (CEA, CA 19-9, CA 72-4) với đặc điểm mô học và giai đoạn bệnh của bệnh nhân ung thư biểu mô dạ dày.
Phương pháp: Nghiên cứu hồi cứu mô tả cắt ngang trên 119 bệnh nhân ung thư biểu mô dạ dày được điều trị phẫu thuật tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thái Bình từ 01/2023 đến 04/2025 về các chỉ số: Nồng độ CEA, CA 19-9, CA 72-4 trước và sau phẫu thuật; giai đoạn bệnh (TNM); đặc điểm mô học.
Kết quả: Nồng độ các dấu ấn sinh học (CEA, CA 19-9, CA 72-4) tăng cao ở giai đoạn III–IV và trong nhóm mô học kém biệt hóa.
Phân tích hồi quy đơn biến xác định tăng CEA (OR = 3,5; 95% CI: 1,8–6,7) và giai đoạn III–IV (OR = 2,6; 95% CI: 1,2–5,5) là yếu tố tiên lượng tái phát.
Phân tích hồi quy đa biến cho thấy tăng CEA (OR = 2,8; 95% CI: 1,3–5,9) và CA 72-4 (OR = 2,5; 95% CI: 1,1–5,1) là yếu tố độc lập tiên đoán tái phát.
Nồng độ CEA và CA 72-4 tăng trở lại rõ rệt ở nhóm bệnh nhân tái phát sau phẫu thuật.
Kết luận: Nồng độ các dấu ấn sinh học CEA, CA 19-9 và CA 72-4 có liên quan chặt chẽ đến giai đoạn bệnh và đặc điểm mô học của bệnh nhân ung thư biểu mô dạ dày. Đặc biệt, tăng CEA và CA 72-4 là yếu tố tiên lượng độc lập cho nguy cơ tái phát, hỗ trợ theo dõi bệnh nhân sau phẫu thuật.
Số lượng Downloads
Tải xuống
Đã Xuất bản
Số
Chuyên mục
Giấy phép
Bản quyền (c) 2025 Bùi Thị Minh Phượng (Tác giả)

Tác phẩm này được cấp phép theo Ghi nhận tác giả của Creative Commons Giấy phép quốc tế 4.0 .